Hôm trước mình đi bộ từ chỗ làm về nhà trọ cách tầm 3km, bình thường mình thích đi bộ thế.
Đang đi thì có bác xe ôm chạy dream qua hỏi mình có đi không lên bác đèo. Bác bảo chỉ lấy đúng bằng giá “gap” giá “xanh” thôi, mình cứ kiểm tra đi. Mình lắc đầu bảo cháu đi bộ thôi.
Bác cứ nói thêm, tối lạnh rồi lên bác đèo về cho nhanh còn cơm nước các thứ, yên tâm bác không bắt nạt đâu. Thấy bác nhiệt tình với cả nhẹ nhàng hiền hậu, mình gật đầu lên xe bảo bác chở về nhà, bác nói cách đó có mấy cây gần nhà bác trọ luôn.

Đoạn đường không dài, hai bác cháu nói chuyện cũng được chút, bác bảo bác không biết dùng app, chạy xe cũng không muốn áp lực gì, bác chỉ có một mình nên cuộc sống có bao nhiêu thì đón nhận bấy nhiêu.
Về đến nơi, mới nhận ra bác không nhận được chuyển khoản, mình lục túi mãi mà vẫn còn thiếu mấy ngàn, bác bảo thế thôi bác coi như phí làm quen khách hàng, bao giờ cần gấp gì gọi bác bác chở đi đâu cũng được. Mình ngại quá rồi vâng dạ, bác cũng đi ngay để mình khỏi ngại hay sao ấy.
Tối về mình cứ thấy vui, không phải vì được thiếu mấy đồng, mà cảm thấy, ừ, người dễ thương quanh mình vẫn còn nhiều, nhỉ?
Ảnh: Insight and more
Để lại một phản hồi