Tìm ký ức tuổi thơ từ vườn bưởi của bà

Những độ Tết đến xuân về, vườn bưởi của bà tôi trở nên rực rỡ với hàng trăm quả bưởi Diễn chín vàng. Mùi thơm của bưởi gợi biết bao ký ức của ngày Tết quê.

Vườn bưởi của bà trồng từ những năm 2000, đến nay cũng đã 24 năm tuổi. Bưởi Diễn vốn xuất xứ từ các phường Phú Diễn, Phúc Diễn, quận Bắc Từ Liêm, TP. Hà Nội. Theo như người xưa kể lại, vào đầu thế kỷ 20, cả vùng Phú Diễn bị ảnh hưởng trầm trọng bởi một trận lụt lịch sử, làm cho mọi của cải hoa màu bị mất hết. Nhưng cũng nhờ trận lụt đó đã mang nhiều phù sa cho đất đồng chiêm và cải tạo được ruộng đồng. Lúc đó ở Phú Diễn có một giống cây rất đặc biệt, đó là bưởi Diễn. Sau khi Cách mạng thành công, Bác Hồ về thăm Phú Diễn, Bác đã căn dặn các cán bộ, nhân dân đẩy mạnh việc trồng cây ăn quả để sản xuất. Từ lúc đó, phong trào trồng cây ăn quả tại Phú Diễn nổi lên rất mạnh. Giống bưởi thơm ngon ấy lại tiếp tục được nhân giống, trồng ở nhiều nơi trong cả nước. Hưng Yên quê tôi may mắn có điều kiện thổ nhưỡng và khí hậu thích hợp, giống bưởi Diễn được trồng tại đây sinh trưởng, phát triển rất mạnh, cho trái nhiều và chất lượng cao.

Khu vườn nhỏ 600m vuông của bà trồng đủ loại cây trái

Những trái bưởi vàng óng trĩu quả là thức quà được yêu thích trong dịp Tết.

Bưởi càng già, độ ngọt càng tăng. Người ta thường bảo nhau bưởi Diễn càng để héo cho xuống nước càng ngọt, ấy vậy mà bưởi của bà vừa trẩy từ cây xuống đã ngọt rồi. Một vài quả bưởi to đẹp, tròn trịa, bà tôi để dành tặng người nhà bày ngũ quả, những quả nhỏ nhỏ để ăn dần cho đến ra Tết. Còn lại những quả vừa vừa, cầm nặng tay để bán cho mọi người ăn hoặc làm quà quê. Cũng từ vườn bưởi ấy mà bà tôi có đồng ra đồng vào dù năm nay đã 75 tuổi.

Khu vườn được bà chăm sóc tỉ mỉ, không chỉ bưởi mà còn rất nhiều rau xanh: từ rau cải, rau lang, rau muống, cho tới súp lơ, bắp cải, và các rau gia vị như ngải cứu, tía tô, kinh giới, và các loại đậu. Chẳng thuốc thang phân bón, đến con sâu trên rau bà cũng tự tay bắt. Việc chăm sóc khu vườn không chỉ giúp bà có việc để làm hàng ngày, như bà nói là “tập thể dục”, mà còn giúp con cháu có rau sạch để ăn. Bà kể: “Có người bảo bà rau nhiều thế không bán đi để kiếm tiền, bà trả lời là rau sạch trồng được tôi để con cháu họ hàng tôi ăn. Nghèo thì nghèo rồi chứ giàu gì mấy đồng.” Tính cách của bà tôi cứ hào sảng, vô tư lự như thế, cũng là bí kíp để bà sống vui, sống khỏe.

Bà tôi lấy việc chăm vườn là niềm vui lao động mỗi ngày.

Xuân về hoa nở khiến cả khu vườn trở nên rực rỡ và thơm ngát.

Nhớ hồi chưa lên đại học, chị em tôi vẫn thích vào vườn của bà chơi, có lúc thì phụ bà làm cỏ, Tết cùng bố hái bưởi giúp bà. Trẩy được quả bưởi ngon, bà cháu bổ ngay ở sân, vừa ăn vừa tấm tắc.

Tết này chúng tôi lại về, ngắm những tia nắng chiếu vàng vào bụi hoa hồng, vào cây hoa giấy, nắng làm những trái bưởi vàng thêm lấp lánh, sao cảm thấy bình yên đến lạ. Chợt nhớ tới câu nói: “Không có mảnh đất nào êm dịu bằng quê cha đất tổ.” Có lẽ đằng sau khu vườn gọn gàng, sạch sẽ và xinh xắn ấy, là tình cảm thiêng liêng mà bà muốn dành cho con cháu, để dù đi đâu chúng tôi cũng muốn trở về với khu vườn của bà. Dù càng ngày thị trường càng có nhiều bưởi được bán với giá rẻ, thì chúng tôi vẫn trân quý nhất những trái bưởi bà trồng.

Tìm ký ức tuổi thơ từ vườn bưởi của bà - Ảnh 5.
Tìm ký ức tuổi thơ từ vườn bưởi của bà - Ảnh 6.
Tìm ký ức tuổi thơ từ vườn bưởi của bà - Ảnh 7.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*